.
Da bé trắng mềm đáng yêu, còn chiếc cằm phúng phính, ánh mắt bé rất giống Châu Nhi rất giống, vừa to vừa đen bóng.
Phó Cánh Hành không hiểu sao chóp mũi chua xót, anh đi về phía trước hai bước, bỗng nhiên lại bước nhanh tiến lên phía trước vài bước, mãi đến khi anh đứng trước mặt Gia Thụ, khoảng cách giữa anh và bé chỉ chưa đến một mét.
Anh như thấy một Nhiếp Chưởng Châu nho nhỏ, cực kỳ giống trong trí nhớ của anh, dáng vẻ anh gần như đã sắp quên đi đó, nhóc con mập mạp nho nhỏ hay khóc đó, đáy lòng Phó Cánh Hành chợt mềm mại.
“Chú là ai thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây