.
Cô nghĩ, cả đời này của cô coi như đã đủ ly kỳ.
Cô còn sợ cái gì?
Năm đó, lúc Phượng Trì hướng họng súng vào người kia cô có từng sợ sao?
Chưởng Châu cố nén chua xót trong lòng, vừa nghênh đóng súng lục, vừa tiến lên một bước: “Chưa xác định được người có an toàn hay không, còn sống hay không, tôi sẽ không lấy dấu ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây