.
Cô cố nén nghẹn ngào, chậm rãi nói: “Tôi vốn muốn dùng con dấu này đổi Phượng Trì về, nhưng sau đó lại hiểu ra, nếu tôi giao con dấu này ra, có lẽ Phượng Trì lập tức sẽ không toàn mạng...”
Thi lão gia nghe vậy gật đầu: “Cô nói đối, những người này giờ đã đến bước cùng đường mạt lộ, chuyện điên rồ gì cũng có thể làm được, con dấu còn, Phượng Trì mới có thể không sao, Nhiếp tiểu thư, cô yên tâm, tôi sẽ giữ con dấu giúp cô, chờ Phượng Trì bình yên trở về, tất nhiên châu về Hợp Phố.”
Chưởng Châu cảm kích không biết làm thế nào cho phải, dù sao con dấu kia lúc này như quả bom hẹn giờ, Thi thi lão gia khẳng khái trông chừng giúp cô, những người đó nếu biết được, tất nhiên sẽ nhắm vào Thi gia...
Ai lại muốn vô cơ gặp phải phiền toái như vậy? Cũng đâu ai biết được đám hung đồ này sẽ làm ra chuyện gì? Nhưng Thi lão gia tử lại không chút do dự đáp ứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây