Quang Cảnh Đại Hôn, Phó Tiên Sinh Yêu Chiều Tận Xương

Chương 49: Máu tươi đầm đìa

Chương Trước Chương Tiếp

.

Hôm nay anh ta tuyệt đối không bỏ qua, anh ta đã là vị hôn phu của cô, bây giờ anh ta chiếm hữu cô, Nhiếp gia cũng không thể làm gì.

Anh ta thích cô, cũng tình nguyện ở bên cạnh cô dù có khổ sở, nhưng anh ta là đàn ông, anh ta cũng phải có tôn nghiêm, mặt mũi!

“Lý Khiêm, anh đã đáp ứng tôi, đã nói phải chờ tới kết hôn…”

“Nhiếp Chưởng Châu…”

Lý Khiêm chợt thấp giọng kêu tên cô, mùi rượu hòa hợp, sức lực lớn kinh người, Chưởng Châu chỉ cảm thấy hai cổ tay mình đau như muốn gãy, không dám giãy giụa.

“Tôi tốt với em như vậy, nhưng em đối xử với tôi thế nào? Em dõi mắt nhìn, toàn bộ thành phố Uyển, phụ nữ nào đính hôn long trọng như vậy? Nhiếp Chưởng Châu, tôi cưng chiều tâng bốc em là tôi cam tâm tình nguyện, nhưng em dù sao phải đáp lại tôi chứ?”

“Lý Khiêm, anh uống say rồi, chờ anh tỉnh táo chúng ta bàn lại…”

Chưởng Châu cau mày, nghiêng mặt đi không chịu nhìn anh ta, cũng không chịu nói tiếp với anh ta.

Lý Khiêm cười một tiếng: “Đã vậy thì chúng ta không có gì đáng nói.”

Anh ta nói xong, bỗng xoay người đè Chưởng Châu ở dưới người, trực tiếp cố định hai cổ tay cô trên đỉnh đầu, cúi đầu hôn lên môi Chưởng Châu.

Chưởng Châu hoảng sợ, gần như hồn tiêu phách tán, liều mạng đá đạp lung tung, nhưng giờ phút này, sức lực Lý Khiêm lớn kinh người, Chưởng Châu nào phải đối thủ của anh ta, cô bị anh ta ngồi lên eo, hai chân không thể động đậy.

Chưởng Châu tóc mai rối loạn, nước mắt rơi đầy mặt, vô cùng hoảng sợ nhìn Lý Khiêm mất trí: “Lý Khiêm, anh điên rồi, anh thật sự điên rồi…”

Lý Khiêm bật cười, anh ta một tay vuốt má Chưởng Châu, một tay trượt lên ngực cô: “Đúng thế, tôi điên rồi, nhiều đàn bà ái mộ tôi không muốn, hết lần này đến lần khác đều coi trọng em, Nhiếp Chưởng Châu, đời này Lý Khiêm tôi chưa từng mất mặt như vậy, em cho tôi sắc mặt tốt một lần, em khiến tôi mất thể diện trước mặt bạn bè. Tôi gắp thức ăn cho em, em không ăn, tôi khoác áo cho em, em không nhận, tôi đỡ em lên xe, em đẩy ra, Nhiếp Chưởng Châu, trong lòng em xem tôi là cái gì?”

“Lý Khiêm, tôi đã nói tôi không thích vậy, dù sao khi ấy chúng ta còn chưa quen…”

“Bây giờ rất quen nha, bây giờ chúng ta đã đính hôn, Nhiếp Chưởng Châu, khi nào em mới cho tôi chạm vào em chứ?”

Tay Lý Khiêm di chuyển trên làn da trắng như tuyết: “Chưởng Châu à, em có biết tôi muốn em bao nhiêu không, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã muốn…”

Anh ta vừa nói, ngón tay vừa cầm áo cô, dùng sức xé ra…

Một chớp mắt sau, cả người anh ta mềm nhũn ngã xuống, trán có một vết thương, máu tươi đầm đìa, bắn tung tóe đầy mặt Chưởng Châu.

Chưởng Châu cầm gạt tàn thuốc, cả người như bị rút hồn phách, mềm nhũn không có chút sức lực, gạt tàn thuốc rơi xuống thảm, Chưởng Châu hồi lâu mới chống nổi người ngồi dậy, Lý Khiêm nằm dưới đất, vết thương trên trán máu chảy ào ào, mặc dù cô hận hành động vừa rồi của anh ta nhưng cũng không muốn anh ta chết thật…

Chưởng Châu lảo đảo đứng dậy, lấy điện thoại trong túi xách ra gọi cho Nhiếp Minh Dung.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️