.
Giang Lộ Vân đau đến nỗi không ngừng kêu rên nhưng Phó Cánh Hành càng siết chặt tay lại. Chịu không nổi, cô liên tục cầu xin: “Cánh Hành anh mau buông tay...”
“Vậy cô phải nói rõ ràng. Cô đã lợi dụng Phó Thành làm những gì?”
“Em nói, em nói mà. Cánh Hành, anh buông tay đi đã...” - Giang Lộ Vân khóc lóc, nước mắt nước mũi dính đầy khuôn mặt. Cô không muốn bị tàn phế, không muốn bị những đối thủ cạnh tranh kia cười nhạo. Vô số người đang đợi nhìn cô từ chín tầng mây rơi xuống. Cô không thể để bọn họ được như ý!
Phó Cánh Hành lúc này mới buông tay. Giang Lộ Vân cảm thấy sự đau dớn trên eo đột nhiên giảm đi rất nhiều. Cô thở phào một hơi, khóc càng thêm thương tâm: “Cánh Hành, em biết bởi vì chuyện lúc trước, anh rất ghét em thế nhưng ngoại trừ bảo Từ Yên báo tin cho Nhiếp Yên Dung, em thật sự không làm gì cả...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây