.
Phó Thành ngẩng đầu nhìn Phó Cánh Hành: “Tiên sinh, mạng của tôi là do anh cứu về, mấy năm nay tôi ở bên cạnh anh trung thành và tận tâm cũng chưa từng có ý từ bỏ, Giang tiểu thư yêu anh như vậy, cô ấy mới xứng với anh, mà Nhiếp tam tiểu thư kia chỉ là tiện nhân không biết xấu hổ mà thôi...”
Bỗng nhiên Phó Cánh Hành đứng lên, lật mạnh chiếc bàn lên người Phó Thành, anh ta cắn răng đau không them kêu: “Tiên sinh, tôi biết tôi giấu anh là phụ lòng tin của anh đối với tôi, tôi không thể tha thứ nhưng dù như vậy tôi vẫn sẽ lựa chọn kết quả như cũ...”
“Phó Thành, thân là cấp dưới mà tôi tin tưởng nhất, chuyện cậu nên làm chính là làm những gì mà tôi phân phó, cậu nói cậu làm tất cả cho tôi, mấy năm nay tôi phải chăng đối với cậu quá tốt mà cậu quên mất bổn phận của mình, còn tới dạy tôi phải làm thế nào.”
Phó Cánh Hành từ từ đi vào qua cái bàn, anh đứng trước mặt Phó Thành, từ trên cao nhìn xuống anh ta: “Phó Thành, cậu có biết là cậu đang đánh vào mặt tôi, để người đạo nhạo báng Phó Cánh Hành tôi có mắt không tròng bị một thủ hạ của mình lừa xoay quanh không...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây