.
Chưởng Châu không muốn để anh nhìn ra sự khác thường của cô, bước tới một bước, đi tới trước mặt anh, hơi nhón chân, vòng hai tay qua cổ anh, ngước mặt lên, nhẹ nhàng hôn anh: “Em không nỡ.”
Anh ôm chặt eo cô, gần như nâng cả người cô lên, Chưởng Châu bị siết chặt sắp không thở nổi, hai tay trượt xuống trước ngực anh, lông mi run run, gò má đỏ lên: “… Anh thả tay ra lỏng một chút.”
Phó Cánh Hành cúi đầu hôn cô, đầu lưỡi cạy ra môi mềm mại của cô, thăm dò, tìm được lưỡi hương vị ngọt ngào của cô, dây dưa nhau, nụ hôn dần sâu hơn.
Chưởng Châu nhắm mắt, ngón tay càng mềm xuống, cuối cùng, tựa vào ngực anh, níu chặt lấy ống tay áo của anh, gò má nóng bỏng, nhỏ giọng rên rỉ, làm anh nghe mà trong lòng dao động, hận không thể lập tức đè cô dưới người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây