.
Hai nắm tay của Phó Thành không khỏi càng siết chặt thêm, thần sắc trên mặt âm u bất định, dần dần bị che phủ, không thấy bóng dáng.
Dưới bóng cây rậm rạp, sắc mặt Phó Thành đen tối không rõ, di động trong tay rung liên hồi. Phó Thành cúi đầu nhìn một chữ ‘Vân’ lóe ra tren màn hình, trong mắt lập tức dâng lên kinh hỉ. Anh ta đi vội vài bước, cách căn nhà xa một chút, lúc này mới nhấn nút nhận.
Giọng Giang Lộ Vân có chút không khỏe: “A Thành, anh đang ở cùng Cánh Hành sao? Em muốn gặp anh ấy, em muốn gặp Phó Cánh Hành... A Thành, em đã sắp chết rồi…”
“Xảy ra chuyện gì? Em ngã bệnh rồi sao...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây