.
Chưởng Châu bị lời anh nói chọc cười: “Nhưng em sẽ có lúc phải ra khỏi nhà a. Vừa ra khỏi cửa đã gặp người khác rồi a.”
“Vậy thì ra ngoài cùng anh. Ai nhìn em, anh liền đánh kẻ đó.”
“Sao lại như mấy tên nhóc mới lớn vậy.” – Ý cười trong mắt Chưởng Châu càng tăng lên. Phó Cánh Hành vươn mình đem cô đè dưới thân, mặt dính lên bộ ngực căng đầy của cô mà cọ cọ: “Châu nhi, anh muốn ăn em...”
Chưởng Châu không nhịn được dỗi anh một chút: “Em đến giờ còn chưa ăn cơm đây...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây