.
Chưởng Châu lập tức cảm giác được thứ đó, gò má không khỏi nóng bỏng đỏ bừng: “Phó Cánh Hành... “
Anh thấp giọng cười bên tai cô, âm thanh có chút thô ách: “Châu nhi, chính nó muốn đi tìm Châu nhi, anh cũng không bảo nó đi... “
Chưởng Châu buồn bực, nhấc chân định đạp anh, lại bị anh nhanh tay bắt được mắt cá chân tinh tế, khe khẽ căn lên ngón chân nhỏ tròn vo.
“Phó Cánh Hành!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây