.
Phó Cánh Hành ném áo khoác xuống đất, mắt không chớp mà xoay người đi về phía chiếc xe, chỉ bỏ lại một câu: “Theo anh trở về.”
Chưởng Châu nhìn bóng lưng lạnh lùng mà kiên quyết của anh đôi mắt từ từ đỏ lên.
Cô đứng đó không hề nhúc nhích, gió thổi bay mái tóc và quần áo của cô, cô đứng đó giống như tiên sắp bay lên trời vậy.
Phó Cánh Hành đi được vài bước thì dừng lại, quay đầu nhìn cô đứng đó vẫn không nhúc nhích, rõ ràng khoảng cách ngắn như thế nhưng lại có khe rãnh ở giữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây