Nhiếp Yên Dung gật đầu: “Vâng, cho nên dự định đính hôn trước, còn hôn lễ phải chờ đã.”
Phó phu nhân gật đầu: “Con gái ở nhà mẹ đẻ thoải mái, gả cho người khác dù có tốt cũng không thể như trước kia…”
nói xong không hỏi cảm thán như nhớ tới thanh xuân của mình.
Phó tiên sinh không nhịn được ho khan hai tiếng, Phó phu nhân nhìn ông một cái, trong mắt không che giấu được ý cười.
Nhiếp Yên Dung nhìn mà hâm mộ, không nhịn được mà nhìn Phó Cánh Hành, anh đang ăn thức ăn trên bàn ăn, ngay cả động tác nhai nuốt cũng tao nhã như thế.
Tao nhã như thế lại làm cho người ta xa cách cả ngàn dặm, làm sao cũng không lại gần được.
Nhiếp Yên Dung không nhịn được mở miệng: “Hôm đó anh đi cùng em tới có được không hả Cánh Hành?”
Lời này đang chỉ tiệc đính hôn của Chưởng Châu và Lý Khiêm.
Phó Cánh Hành thả bát xuống, ngước mắt nhìn Nhiếp Yên Dung, cô hoàn toàn yêu anh, mỗi khi nhìn anh vẫn luôn thất thố so với vẻ đoan trang trước kia của mình.
Phó Cánh Hành gật đầu, đính hôn của Nhiếp tam tiểu thư anh thân là anh rể sao có thể thiếu.
Phó phu nhân để người ta chuẩn bị quà tặng, mấy năm này bà càng thích lánh đời, ít khi ra ngoài xã giao.
Nhiếp Yên Dung muốn cảm ơn thay em gái lại cảm thấy mỹ mãn, em gái và Lý Khiêm đính hôn, dựa vào tướng mạo và kinh nghiêm của cậu ta, chẳng lẽ còn không bắt được trái tim em ba?
Cô ta nghĩ đến hành phúc không còn nguy cơ, cô ta đang muốn hạnh phúc như vậy nên càng phải nắm chặt trong tay.
26/3 là ngày tốt, nên nạp thái, cưới gả.
Nhiếp gia nhiều ngày vui vẻ, sính lễ của Lý gia như nước chảy, dù không thể so với cái giá trên trời của Nhị tiểu thư nhưng Lý gia cũng bày ra đủ thành ý, hơn nữa trang sức, với một người kiến thức rộng rãi như Nhiếp Minh Dung cũng không khỏi gật đầu tán thưởng.
Nghe ý tứ của Lý Khiêm thì cố ý thêm một vài thứ ngoài danh mục quà tặng.
Trong lòng Nhiếp Minh Dung càng thêm yên tâm, dù thế nào một người đàn ông không bủn xỉn chuyện tiền bạc, ít nhất đủ chứng mình anh ta khiến người ta tin tưởng vài phần.
Cô không bỏ được em gái nhưng em gái tự mình mở miệng nói muốn đính hôn cùng Lý Khiêm, cô không biết nen cự tuyệt như thế nào.
Chuyện Phó gia cô đã thua thiệt em gái một lần, đối với lời thỉnh cầu của cô sao mà cự tuyệt được?
Cô cho người đi thăm dù Lý Khiêm, cậu ta không có gì khác đám thiếu gia hoàn khố nhưng về nước như thay đổi diện mạo, chưa có chuyện xấu trêu hoa ghẹo nguyệt truyền đến, hơn nữa sau khi ở cùng một chỗ với Châu nhi lại càng giữ mình trong sạch.
Lý gia cũng là đại gia tộc, vốn Lý Khiêm kết hôn phải ở trong nhà chính nhưng hiện tại cậu ta đã xây biệt thự mới, nói với người lớn trong nhà muốn cùng vợ tương lai ở riêng.
Chỉ riêng chuyện này Nhiếp Minh Dung càng có ấn tượng tốt với cậu ta.
Phải biết rằng, vì thừa kế sự nghiệp gia tộc mà nhiều đám thiếu gia mang theo vợ ở lại nhà chính hầu hạ người lớn, sợ người khác nhanh chân đến trước chiếm tiện nghi của mình, Lý Khiêm có thể làm vậy vì Châu nhi, có thể thấy được cậu ta coi trọng Châu nhi thế nào.