.
Môi lưỡi anh quấn lấy hạt châu nho nhỏ cưng cứng mà liếm láp gặm cắn, trong nháy mắt, trên lưng như có ngàn con sâu nhỏ đang bò, cảm giác tê dại từ xương cụt lan rộng toàn thân...
Chưởng Châu đột nhiên trừng lớn mắt, vết nước lạnh lẽo nơi khóe mắt thong thả trượt xuống. Cô đẩy anh, đánh anh, khóc nức nở mắng anh: “Phó Cánh Hành... Anh buông tôi ra, anh là đồ khốn nạn... Đừng khiến tôi phải hận anh...”
Anh lại hoàn toàn không đoái hoài, cánh tay nóng bỏng xiết chặt cô vào lòng. Sự khát vọng của anh đối với thân thể cô đã tới cực hạn khiến anh rất nhanh liền tìm được lối vào. Anh luôn tay vào nơi không có nội y che đậy kia.
Ngón tay đâm vào nơi nhỏ hẹp trơn ấm kia, bỗng nhiên liền không kiểm soát được nữa...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây