.
Cô gọi cho Phó Cánh Hành, bên kia nhanh chóng bắt máy, hơi ồn ào, thanh âm trầm ổn có lực của Phó Cánh Hành truyền tới: “Cảnh Thuần, có chuyện gì không?”
Lòng Cảnh Thuần liền ổn định, cô sắp xếp ý nghĩ, nói tóm tắt chuyện gặp mặt Chưởng Châu: “… Anh, bây giờ em càng nghĩ càng sợ, em thật hối hận, em không nên nói với cậu ấy em hận không thể đâm chết Lý Khiêm, em sợ cậu ấy sẽ đi tìm Lý Khiêm, em sợ cậu ấy xảy ra chuyện, anh…”
Phó Cánh Hành kẹp điếu thuốc, khói thuốc đốt hơi dài, anh giơ tay lên, dập tàn thuốc, vẻ mặt lạnh lẽo đến cực điểm.
Cảnh Thuần còn đang thấp giọng khóc nói gì đó, Phó Cánh Hành giương mắt nhìn Cố Hằng, Cố Hằng ném thuốc đứng dậy đi tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây