.
Chưởng Châu nhìn anh ta đi đến gần thang máy, nhìn cửa thang máy đóng lại, cô thu hồi suy nghĩ, xoay người trở về phòng bệnh thì trong phòng bệnh vang lên tiếng rầm, giống như có vật nặng rơi xuống.
Trong lòng cô căng thẳng, đột nhiên nghĩ tới gì đó nhanh chân bước vào phòng bệnh bật đèn lên…
Nhiếp Minh Dung nằm trên mặt đất, tóc tai bù xù, quần áo hỗn độn, trong miệng không ngừng hư hư, đôi mắt mơ to nhìn thẳng vào cô không ngừng rơi nước mắt.
Chưởng Châu sợ ngây người ngược lại quá mức kinh hỉ mà nước mắt trào ra: “Chị, chị tỉnh rồi, chị tỉnh rồi…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây