.
Nhiếp Minh Dung cắn răng quăng một cái tát lên mặt Nhiếp Yên Dung: “Cái nhà này đã bị cô gieo vạ thành như vậy. Cô còn muốn một nhà chúng ta đều phải chôn cùng cô mới thỏa mãn sao!?”
Nhiếp Yên Dung ngồi quỳ trên đất, nâng nửa bên mặt sưng đỏ, nở nụ cười mỉa mai. Cô giơ tay lau nước mắt, chống bàn đứng lên: “Nhiếp gia thành như vậy, là nhờ ai ban tặng? Nếu không phải chị cả tính toán Phó gia, lại vì lợi ích Nhiếp gia không chịu nói ra chân tướng, tôi mới sinh ra tâm tư trèo cao. Chị làm sao có mặt mũi đẩy trách nhiệm lên trên người tôi?”
“Vậy em gái đây, cô làm hại em mình mất hết danh tiếng, một con đường sống cũng không chừa lại, cũng là tôi buộc cô làm?”
Nhiếp Minh Dung run lên, không dám tin nhìn người trước mặt mình. Đây thực sự là cô em gái thứ hai văn tú nội liễm của cô sao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây