.
Bên tai chỉ có tiếng ồn ào sau lưng và tiếng gió thổi, mơ hồ nghe thấy ồ ò, bầu trời đen kịt, từng đóa hoa tuyết rơi xuống, đây là mùa đông đầu tiên sau khi cô đi cứ thế lặng lẽ mà tới.
Lúc Phó Cánh Hành đi xuống lầu, sắp đến sảnh tiệc thì Cố Hằng cầm áo khoác đuổi tới: “Tiên sinh, tuyết rơi rồi, anh nhanh mặc áo khoác vào đi.”
Anh im lặng đứng đó cài từng khuy áo, Chu Sơn đứng đó thưởng thức chìa khóa trong tay nhưng không thấy Phó Thành đâu cả.
Phó Cánh Hành không nghĩ nhiều, từ lúc Phó Thành về nước chưa từng nghỉ ngơi, khoảng thời gian này không có việc gì anh ta hơi chậm trễ một chút cũng không sao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây