.
Anh nói xong, xoay người lại, trong phòng bao u ám, ánh mắt anh lại sáng ngời, cứ thế nhìn Tạ Sùng Cẩm, nhìn đến khi anh ta sắp không còn mặt mũi nào.
Đúng vậy, anh ta không yêu, cho nên anh ta không biết, một người đàn ông yêu một người phụ nữ là thế nào.
Nhưng anh ta cảm thấy hổ thẹn, anh ta và Phó Cánh Hành lớn lên cùng nhau, hai người từ trước đến nay không có gì không nói với nhau, nhưng lần này, anh ta nghị luận như người ngoài, coi Tam tiểu thư Nhiếp gia là người phụ nữ lẳng lơ, khinh thường những hành vi của cô, thậm chí trong lòng anh ta còn oán thầm, sao Cánh Hành làm ra chuyện như vậy với người phụ nữ kia… còn động súng… Mặc dù Phó gia có thể tùy tiện giải quyết những chuyện nhỏ nhặt này, nhưng tóm lại ai cũng không nguyện ý gây ra phiền phức.
“Sùng Cẩm, có lẽ chờ tương lai, khi trong lòng cậu có một người, cậu sẽ hiểu ra tâm tình hiện tại của tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây