.
Mây mưa xong, Thi Họa vô cùng mệt mỏi, ngay cả mắt cũng không mở ra nổi.
Thi Kính Thư tràn đầy thỏa mãn, ôm cô mềm mại trong ngực, chỉ cảm thấy mệt mỏi mấy ngày nay đều bị quét sạch.
Anh nghỉ ngơi một hồi, hôn hôn môi cô, giọng ôn tồn: “Em ngủ một lát đi, anh còn có việc phải đến công ty.”
Thi Họa tựa như không nỡ, giơ tay ôm eo anh không chịu buông, Thi Kính Thư vui sướng trong lòng, cúi đầu hôn lên mí mắt mỏng của cô: “Vật nhỏ, chưa ăn no? Tối anh về làm em lần nữa…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây