.
Anh cũng không cảm thấy Nhiếp Chưởng Châu là người độc nhất vô nhị trên thế gian, xinh đẹp, nhưng lại yếu đuối, bị gia tộc vứt bỏ... Chẳng lẽ Phượng Trì động lòng trắc ẩn?
Ninh Thanh Viễn nhìn bóng lưng Chưởng Châu lắc đầu, anh biết, Phượng Trì không phải người vì động lòng trắc ẩn mà làm đến mức này.
Chưởng Châu đẩy cửa phòng bệnh, dường như Cừ Phượng Trì đã chìm vào giấc ngủ say, cô nhìn khuôn mặt gầy gò tái nhợt của anh trong ánh nắng mặt trời, làn da gần như trong suốt, hàng mi cong dài, trên vai băng vải trắng như tuyết, máu đã không còn thấm ra nữa, Chưởng Châu khẽ thở phào nhẹ nhõm, buông hộp giữ ấm xuống, nhẹ nhàng đi qua, ngồi xuống bên cạnh anh.
Áo sơ mi trắng để hở một nút, để lộ chiếc cổ trắng trẻo của cô, ánh mặt trời chiếu lên da của cô, đã sớm ấm áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây