.
“Vậy anh ở nhà chờ một lúc, tôi đi ngay rồi về.”
Chưởng Châu không nói thêm gì nữa mà xoay người ra cửa.
Cừ Phượng Trì ngồi trên ghế sofa, gương mặt đầy mệt mỏi, phảng phất không xua tan được, anh đưa tay đè lại huyệt thái dương ẩn ẩn đau, đôi mắt như màu nắng hoàng hôn, vô cùng ảm đạm.
Có phải cô rất yêu người đàn ông kia? Yêu đến mức nhận hết tổn thương còn phải sinh con cho anh ta, anh nên làm gì bây giờ, làm sao thì trong lòng cô mới có anh?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây