.
Tám giờ ngày ba mươi mốt tháng năm, cả người Nhiếp Minh Lãng đầy đất bùn, cánh tay cùng bắp chân đều loang lổ vết thương, anh đứng trước mặt Nhiếp Chưởng Châu, đôi mắt sưng đỏ, nhưng lại sáng bức người.
Thiếu niên nho nhỏ ngày nào vậy mà đã cao hơn cô một cái đầu, không nói lời nào, mím chặt môi, giao vật trong tay cho cô.
Hộ chiếu, giấy chứng minh, thẻ ngân hàng, một ít quần áo, cuối cùng là một sấp tiền mặt thật dày.
Tất cả đều nhét vào trong tay Chưởng Châu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây