.
“Có phải cô khó chịu chỗ nào không? Sắc mặt cô rất kém…”
Khúc Phượng Trì còn chưa dứt lời, Chưởng Châu bỗng mềm nhũn ngã xuống đất, từ trưa hôm qua đến nay, cô chưa ăn gì, người bình thường cũng không nhịn được, huống chi trong bụng cô còn có một sinh mạng nhỏ.
Khi Chưởng Châu mở mắt ra lần nữa, bên ngoài cửa sổ đã sáng choang.
Khúc Phượng Trì đứng trước giường, Ninh Thanh Viễn đứng cạnh cửa sổ, mặt nhăn lại, ánh mắt oán giận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây