.
Châu Châu của cô ta, em gái cô ta hiểu rõ nhất, đã từng đáng yêu, đến mười mấy tuổi còn không dám ngủ một mình…
Nhiếp Minh Dung nhớ tới vô số đêm, Nhiếp Chưởng Châu ôm gối đáng thương đứng trước cửa phòng ngủ cô ta: “Chị cả…”
Cô nũng nịu kêu cô ta một tiếng ‘chị cả’, tất cả kiên trì của cô ta đều sụp đổ, từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa bao giờ nói một chữ ‘không’ hay nói nặng lời với cô, nếu có thể, nếu bây giờ cô ta chết đi có thể đổi lấy hạnh phúc của cô, cô ta sẽ không do dự…
Nhưng hiện tại, từ nay về sau, mỗi đêm tối rất dài, Chưởng Châu của cô ta chỉ có thể tự vượt qua…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây