.
Thân thể cô bị anh lau như tan rã cả khung xương, thắt lưng mỏng manh cọ cọ vào tà váy, nóng rực phát đau, cô đã sớm kiệt sức, cô không biết tại sao mình chống đỡ được cho đến bây giờ.
“Em nói rồi Phó Cánh Hành, em đã nói vô số lần rồi, anh còn muốn em thế nào nữa hả? Để em trái lương tâm lừa anh nói đứa bé này là của anh sao? Nếu thật là anh sao em có thể đẩy anh đến bên cạnh Nhiếp Yên Dung chứ?...”
Chưởng Châu cảm thấy mệt mỏi, âm thanh nói chuyện cũng yếu ớt, cô đẩy anh ra nhưng anh vẫn đứng đó không hề nhúc nhích.
“Được, vậy anh hỏi em, tối hôm đó không phải là Nhiếp Yên Dung mà là em có đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây