.
Bàn tay siết chặt lấy gốc tờ giấy, cả người run rẩy kịch liệt, tim đập thật nhanh trong lồng ngực, sắc mặt anh ta dần dần thay đổi đến xanh mét, gân xanh trên trán Lý Khiêm không ngừng nhảy, cắn chặt răng, khuôn mặt anh ta dữ tợn, con ngươi đỏ thẫm, đột nhiên vò chặt tờ giấy mỏng manh kia: “Tiện nhân, tiện nhân!”
Anh ta nhấc chân đạp ngã chiếc bàn trước mặt, thở hổn hển, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm về phía cuối hành lang, giống như con thú đang phát điên: “Nhiếp Chưởng Châu, Nhiếp Chưởng Châu, con tiện nhân cô ra đây cho tôi!”
“Lý Khiêm, cậu nổi điên cái gì vậy, đang là lúc nào chứ, làm ầm ĩ cái gì?”
Người anh em bên cạnh anh ta thấy tình hình khác thường, vội vàng kéo anh ta thấp giọng khuyên nhủ, nhưng Lý Khiêm lại đẩy người nọ ra, cắn chặt hàm răng, tim như nhỏ máu, chẳng trách cô lại đồng ý lời cầu hôn, chẳng trách cô có đánh anh ta bể đầu chảy máu cũng không để anh ta động vào cô, chẳng trách sau đó cô lại “Rộng lượng” tha thứ cho anh ta như thế. . .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây