.
Chu Sơn sợ nhất là lão gia dựng râu trợn mắt, thấy ông lên tiếng, lúc này chân anh mềm nhũn: “Tiên sinh đi vào ban đêm, tôi cũng không biết cụ thể là đi đâu, chỉ nói phải về Bắc Kinh một chuyến, có chuyện rất quan trọng...”
“So với chuyện đại sự là đính hôn với Yên Dung hôm nay còn quan trọng hơn?”
Phó phu nhân quá thiện lương, nghĩ đến việc con bà làm chuyện này sẽ khiến Yên Dung không chịu nổi, cái gì tam trường lưỡng đoản, đừng nói người ngoài nói về Phó gia bọn họ, người bà đau lòng nhất có lẽ là đứa trẻ hiểu biết ngoan ngoãn kia.
“Được rồi, chuyện cho tới bây giờ bà có tức giận cũng vô ích, tôi sẽ nghĩ cách để Cánh Nghiêu bắt người trở về...” Phó lão gia vỗ nhẹ vai nhỏ nhẹ trấn an.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây