.
“Cánh Hành…”
Trong lòng cô ta chua xót, ngay cả giọng điệu kêu tên của anh cũng du dương, ngón tay nhỏ nhắn luồn vào tóc ngắn đen nhánh nồng đậm của anh, ôm chặt anh…
“Châu nhi, đừng đi…”
Anh bỗng mơ hồ gọi tên Nhiếp Chưởng Châu, đôi môi nóng bỏng dán vào bên cổ cô ta, lưu luyến hôn: “Châu nhi, Châu nhi, anh nhớ em…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây