.
Nhiếp Yên Dung dần cười ra tiếng, cười đến khi nước mắt rơi xuống, cô ta đưa tay lau nước mắt: “Cánh Hành, ngoại trừ khuôn mặt này ra thì có chỗ nào em không bằng nó chứ?”
Cô ta không chờ được anh trả lời nhưng thật ra cô ta cũng biết được đáp án trong đó rồi.
Ở trong lòng anh, cô ta ngay cả sợi tóc của Nhiếp Chưởng Châu còn kém hơn.
Nhưng cô ta cứ phải chiếm vị trí này, thân phận này, mặc kệ cho có một ngày bị Nhiếp Chưởng Châu đoạt đi cô cta cũng muốn cô cả đời tẩy không được tiện danh tiểu tam này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây