.
Nhiếp Minh Lãng cào tóc cười rộ lên, chỉ cảm thấy anh rể hai này cực kì dễ gần xem ra lời đồn không thể tin.
“Đi thôi Chưởng Châu.” Nhiếp Minh Lãng ôm Chưởng Châu vào ngực, bộ dạng cao hơn cô một cái đầu, cánh tay cứng cáp có thể che chở cho người nhà.
Chưởng Châu không nhịn được liếc xéo cậu một cái, trong lòng vui vẻ vì em trai đã về, âm thanh cũng mềm mại hẳn đi: “Đã bảo là gọi chị, không biết lớn nhỏ mà.”
Cô hờn dỗi nói chuyện với Nhiếp Minh Lãng, thậm chí còn kiễng chân xoa tóc Nhiếp Minh Lãng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây