.
Cô ta nói xong, tựa như hao hết toàn bộ thể lực, ngã ngồi trên sofa, người run rẩy, mặt trắng như tờ giấy, phảng phất như ác quỷ ẩn chứa thù hằn.
Cả người Chưởng Châu bỗng mềm nhũn tê liệt ngồi dưới đất, cô che mắt, nước mắt không ngừng trào ra ngoài qua kẽ ngón tay, cô nghĩ đến tình yêu vô vọng đã chết của mình, nghĩ đến người mình thầm yêu lại hận kia, nghĩ đến đứa bé quật cường nhưng lại yếu ớt đang lớn lên mỗi ngày trong bụng, nghĩ đến tương lai, có lẽ không thấy ánh mắt trời nữa…
Nếu cô bỏ đứa bé trong bụng, có thể làm cho tất cả chấm dứt tại đây, mỗi người đều ổn định, chị hai không còn hận cô như vậy nữa, cô nguyện ý.
“Nếu không có đứa bé này, chị sẽ không hận em như thế nữa, chị sẽ trở lại ung dung vui vẻ như trước, vậy thì chị hai, em có thể bỏ nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây