.
Nước mắt Chưởng Châu rơi xuống, côc ắn chặt môi cố gắng nhịn xuống, nghẹn ngào nói: “Em sẽ đi thật xa, đời này sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, chị hai, chị đã yên tâm chưa?”
“Không phải mày muốn gả cho Lý Khiêm sao? Không phải muốn ở dưới mắt tao ghê tởm tao hay sao? Sao lại muốn đi xa hả? Muốn hai mặt lật lọng, mày có độc ác quá hay không?”
Nhiếp Yên Dung chống sofa đứng lên, đôi mắt ôn hòa đột nhiên biến thành ác dộc nhìn cô không cách nào che dấu chán ghét: “Còn không ra ngoài đi, đừng có đứng trước mặt tao nước mắt lưng tròng mà ủy khuất, làm như tao bắt nạt mày vậy.”
Chưởng Châu đứng không nổi, cứng ngắc xoay người, gần như mất hồn, từng bước đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây