.
Cố Hằng căn bản không để ý tới cô ta, kéo cô ta ra ngoài phòng bao, Nhiếp Yên Dung tiếp tục giãy giụa, Cố Hằng là người luyện võ, lực tay rất lớn, Nhiếp Yên Dung bị anh ta dùng sức kéo, chỉ chốc lát, sắc mặt đã ảm đạm, chảy đầy mồ hôi lạnh.
“Cố Hằng, anh buông tay!”
Chưởng Châu nhẹ nhàng mở miệng, Cố Hằng ngẩn ra, theo bản năng nhìn Phó Cánh Hành, Chưởng Châu tránh khỏi ngực Phó Cánh Hành, cô đập chai rượu xuống đất, nhắm mắt, dùng hết toàn lực hô to: “Cố Hằng, tôi bảo anh buông tay, anh buông tay!”
Cô chưa từng như vậy, có lẽ ba ở trên trời thấy dáng vẻ thô tục này của cô, ông cũng sẽ trợn mắt há hốc miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây