.
Bất kể anh ta nói gì, Chưởng Châu đều yên lặng.
Anh ta nóng nảy, Chưởng Châu ngước đôi mắt sưng đỏ nhìn anh ta, giọng yếu ớt: “Chu Sơn, tôi không đi cũng được, chỉ là, nếu có một ngày tôi chết, anh muốn người thân tôi phải làm thế nào?”
Chu Sơn cúi đầu, nhìn nửa cánh tay loang lổ vết thương lộ ra ngoài của Chưởng Châu, anh ta thật sự không đành lòng làm khó cô, tiên sinh cũng thật quá đáng, thường ngày yêu thương cưng chiều cô như thế, sao nhẫn tâm làm người ta bị thương thành vậy.
Bị thương bên ngoài thì chuyện nhỏ, còn bị thương trong lòng thì làm sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây