.
Chu Sơn nhanh chóng ngẩng đầu nhìn, bộ dạng phát hảo lại hờn dỗi, giọng nói mềm dịu, chẳng có gì là dọa người, ngược lại còn có gì đó lamg nũng, chẳng trách tiên sinh cứ muốn ngừng mà không được.
Chu Sơn đi gọi điện thoại, một lúc sau cung kính đáp: “Nhiếp tiểu thư, tiên sinh nói cô không thể đi đâu hết...”
Chưởng Châu không nghĩ tới anh lại vô sỉ như thế, lập tức nổi giận không them để ý đến Chu Sơn mà đi ra ngoài.
Chu Sơn muốn ngăn lại không dám đụng đến cô chỉ có thể trơ mắt mà nhìn cô đi ra khỏi biệt thự, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại cho Phó Cánh Hành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây