.
Nhiếp Minh Dung ban ngày bận rộn, không kịp đợi cô đã chìm giấc ngủ say, Nhiếp Yên Dung ngồi ở phòng khách, mùi canh trong bếp thơm lượn lờ, cô ta yên lặng, nhìn bóng người em gái nhỏ chậm rãi đi tới.
“Tại sao còn chưa ngủ, chị hai?”
Chưởng Châu thấy Nhiếp Yên Dung đứng dậy ra đón, không khỏi run lên, có một khắc, cô không dám đối diện với ánh mắt cô ta.
“Chị cả lo cho em, vốn cũng muốn chờ em, nhưng thật sự quá mệt mỏi, chị nói chị ấy đi ngủ trước…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây