.
Phó Cánh Hành tức giận, ngược lại cười: “Tốt, tốt, Nhiếp Chưởng Châu, nếu như thế, thì không có gì đáng nói! Là em ép Nhiếp gia vào đường cùng!”
Anh đứng dậy muốn đi ra ngoài, Chưởng Châu chợt chạy tới ôm chặt cánh tay anh, cô cúi đầu, nước mắt không ngừng rơi: “Cầu xin anh, Phó Cánh Hành, xem như tôi cầu xin anh, đừng chia tay chị hai tôi, đừng làm liên lụy Nhiếp gia…”
Phó Cánh Hành muốn hất cô ra, nhưng rốt cuộc vẫn cắn răng khắc chế, anh rút tay mình ra, không muốn nhìn cô: “Nhiếp Chưởng Châu, em cho rằng em là ai, tôi dựa vào cái gì mà nghe em!”
“Anh muốn tôi làm gì cũng được, yêu cầu gì tôi cũng đáp ứng anh, nhưng tôi cầu xin anh đừng làm tổn thương người thân tôi…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây