Tiếng gió thổi, tiếng nức nở, kèm theo tiếng nước mưa đập vào mái hiên… tất cả vọng vào trong đại điện yên tĩnh này.
Tiếng của chúng trở thành phông nền cho giọng nói của Hứa Thanh, càng làm nổi bật sự uy nghiêm trong từng lời nói của hắn.
Đặc biệt là khi tia chớp rạch ngang bầu trời, chiếu sáng mặt đất, cũng hắt vào trong đại điện, rọi lên thân thể sừng sững của Hứa Thanh.
Làm cái bóng của hắn hiện rõ, kéo dài… hoàn toàn bao phủ lấy thân thể Công Tôn Thanh Mộc.
Trở thành uy áp!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây