Vương Phú Quý nhìn vẻ mặt lo lắng, sợ hãi nhưng lại không làm gì được của Chu Tiểu Hoa, lộ ra nụ cười kiêu ngạo được như mong muốn.
Cậu ta đoán Chu Tiểu Xuyên sắp trở về.
"Hừ! Chỉ dựa vào mày, một con nhóc câm! Có giỏi thì gọi người đi! Gọi đi! Đừng tưởng rằng mày gọi Chu Tiểu Xuyên thì tao sẽ sợ! Có giỏi thì bảo cậu ta đến tìm tao! Muốn cây kèn melodica này thì đuổi theo tao này! Tao chờ bọn mày ở bờ biển!"
Vương Phú Quý dương dương đắc ý lắc cây kèn melodica, khi loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng Chu Tiểu Xuyên, cậu ta cầm cây kèn melodica rời khỏi phòng học.
Chu Tiểu Hoa sốt ruột đi đi lại lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây