Cô lại cúi đầu, xếp chồng quần áo đã gấp gọn gàng lên nhau, sau đó cất vào tủ.
Đang lúc làm việc, giọng nói của Chu Tiểu Xuyên đột nhiên vang lên: “Con có thể chăm sóc Tiểu Hoa.
Giang Nhu ngẩng đầu, mỉm cười: “Tiểu Xuyên, con còn phải đi học, làm sao chăm sóc Tiểu Hoa được?
Giang Nhu không xem lời nói của Chu Tiểu Xuyên là thật.
Tuy nhiên, trên khuôn mặt non nớt và thanh tú, vẻ mặt của Chu Tiểu Xuyên lại toát lên sự nghiêm túc hiếm có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây