Chỉ chớp mắt một cái.
Tần Thư lại leo qua cửa sổ vào phòng cô ấy lần nữa, nhưng lần này đôi mắt của Tần Thư đã đỏ hoe.
Cô ấy nghẹn ngào nói với Lâm Ngọc Lan rằng: “Chị Ngọc Lan, em xin lỗi, em không thể đi nhập ngũ được nữa, em không thể trở thành nữ quân nhân giỏi nhất. Em phải ở bên ông ngoại của em…
“Chị Ngọc Lan, trên đời này chỉ có hai người đối xử tốt với em nhất. Một là chị, một là ông ngoại em. Ông ngoại đã lớn tuổi, em không thể để ông đi một mình, em phải đi cùng ông.
“Chị Ngọc Lan, chị không được quên em! Phải luôn nhớ đến em đó! Em chắc chắn sẽ quay trở lại, chúng ta nhất định sẽ gặp lại nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây