Cô ấy cố gắng nói xong, rồi ôm ngực chạy vội về phía vòi nước.
Giang Nhu nhìn theo bóng lưng gầy gò của Lâm Ngọc Lan, trong lòng vẫn còn lo lắng, cô định bước theo.
Đúng lúc này, cô nghe thấy một giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu.
“Không thể nào, mình không thể mang thai được, mình vẫn luôn uống thuốc tránh thai mà, sao có thể mang thai được...
Câu nói đó là lời lẩm bẩm của Lâm Ngọc Lan khi rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây