Tô Nhiễm tự tin mỉm cười: “Đây đương nhiên là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, khoa học viễn tưởng là phải vượt qua sự phát triển của thời đại, những phương tiện bay tiên tiến, dám nghĩ thì mới có người sáng tạo ra, không lâu sau tương lai sẽ xuất hiện cả những chiến sĩ robot AI, mạnh mẽ như siêu nhân mà em viết, có thể bay lên trời, lặn xuống đất, sau này chiến tranh sẽ không cần người thật ra trận…”
“Mạng lưới vệ tinh phát triển, mỗi người đều có thể sở hữu một chiếc điện thoại di động có video, còn có thể điều khiển các thiết bị điện trong nhà từ xa, mỗi gia đình sẽ có một chiếc máy tính xách tay, dù bạn bè cách xa bao nhiêu cũng có thể trò chuyện ngay lập tức, còn có cả ô tô tự lái…”
Nghe những miêu tả của Tô Nhiễm, Lục Hành dường như cũng có thể hình dung ra một xã hội hiện đại tiên tiến.
Điều đó khiến anh mong chờ vô cùng.
Họ thảnh thơi lái tàu trên biển, trong khi các nhà ngoại giao của các quốc gia liên quan không ngừng bận rộn, bất kể cuộc họp quốc tế hay là của Hội đồng Liên Hợp Quốc, đều đối đầu rất gay gắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây