“Lúc đó không phải là lời thật lòng, anh nghĩ em sẽ xuất ngoại bất cứ lúc nào, nên không dám nói thích em.” Lục Hành cúi xuống, giọng nói trầm ấm, “Tô Nhiễm, anh sai rồi, tha thứ cho anh được không?”
Câu nói này gần như là nói sát bên tai Tô Nhiễm.
Tám phần xin lỗi, hai phần trêu chọc.
Tô Nhiễm bình tĩnh nói: “Mau buông ra, để người khác nhìn thấy sẽ không hay.”
Phía xa có vài công nhân đang đi tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây