Một lúc sau bà ta tự an ủi:
“Chúng ta làm ở nhà máy quốc doanh, đúng giờ tan làm, lương ít thì ít một chút, ít nhất có phân nhà ở, ổn định, sau này còn có lương hưu, hơn hẳn doanh nghiệp tư nhân, mấy nhà máy tư nhân nhỏ đó không ổn định lắm.”
“Đúng vậy, nghĩ lại thì lương cao cũng không có gì, mấy nhà máy tư nhân thuê nhiều công nhân từ nông thôn lên, họ phải thuê nhà ở, ăn uống cũng tự lo.” Trịnh Đại Dân tự an ủi, rồi đặt báo lại chỗ cũ.
Lúc đó, Lưu Khiết đeo túi bước vào văn phòng.
“Mọi người buổi sáng tốt lành.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây