Buổi tối không có anh, phòng ngủ rõ ràng là cũng vô cùng vắng lặng.
Sự nhớ nhung dần dần quanh quẩn trong tâm trí, nghĩ tới những chi tiết nhỏ nhặt khi hai người sống chung, Tô Nhiễm càng ngày càng cảm thấy Lục Hành rất tốt.
Cái gì cũng tốt.
Nghĩ thôi cũng có chút ngượng ngùng.
Mùi hương nam tính của anh vẫn đọng lại trong chăn, rất nhớ vòng tay ấm áp, rắn chắc của anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây