Anh nhẹ nhàng xoa bụng Tô Nhiễm, “Nếu đợi đến Tết mới về Bắc Kinh làm đám cưới, có khi em đã mang bầu rồi.”
Tô Nhiễm cười nói: “Đoàn trưởng Lục, anh đừng quá tự tin nhé, biết đâu đến Tết vẫn chưa có bầu thì sao.”
“Vậy từ hôm nay, anh phải cố gắng hơn, tranh thủ trước tuổi hai mươi chín làm ba.”
Lục Hành miệng cười mãn nguyện, bế Tô Nhiễm ngồi vào bàn ăn: “Vợ ơi, chúng ta ăn cơm rồi tiếp tục cố gắng.”
Tô Nhiễm nghĩ lại cũng hối hận, kích động lòng hiếu thắng của anh, đến lúc đó người mệt sẽ là mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây