“Vâng.” Tô Nhiễm ở trong lòng anh ngoan như con mèo nhỏ.
Cảm thấy dưới mông có chút cộm thì luống cuống.
Sau đó...
Nghĩ đến lại có chút lo lắng về khả năng chịu đựng của mình.
Lục Hành hôn đến khi hơi thở của mình không ổn định mới buông Tô Nhiễm ra, giọng anh vừa khàn khàn vừa ham muốn, mắt cũng dính vào cánh môi nóng bỏng, khắc chế nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây