Lúc Vương Hồng Hương nói những lời này, giọng điệu quái gở, mí mắt phải của Trình Cảnh Mặc giật giật.
“Phó đoàn trưởng Trình không trêu chọc tôi, là trong mắt tôi không cẩn thận bị hạt cát bay vào.” Ngô Hiểu Mẫn cười giải thích.
“Vậy tôi giúp cô thổi.”
Vương Hồng Hương nói xong bèn vươn tay ấn đỉnh đầu Ngô Hiểu Mẫn, một tay khác ngón cái và ngón trỏ dùng sức căng mí mắt cô ta ra, ba ngón tay còn lại còn ngắt hai cọng rau thơm lắc qua lắc lại quét mặt cô ta.
Vương Hồng Hương hít sâu một hơi, thổi mạnh một cái, ngay cả nước bọt cũng phun vào mắt Ngô Hiểu Mẫn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây