Vu Hướng Niệm ngước mặt, đối diện với ánh mắt anh, đôi mắt của Trình Cảnh Mặc giống như một đầm nước sâu, sâu thẳm thần bí, khiến người ta mê muội.
Bốn mắt nhìn nhau, loại cảm giác muốn hôn anh lại đến nữa.
Ánh đèn mờ nhạt bao phủ lên trên người Trình Cảnh Mặc, phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa, gương mặt vẫn luôn nghiêm túc lạnh lùng kia, lúc này cũng nhu hòa hơn.
Giữa mày anh hơi nhướng lên, môi mỏng lúc đóng lúc mở: “Không phải dặn cô có việc gì thì gọi tôi à?”
Có lẽ đêm nay Trình Cảnh Mặc quá mức mê người, có lẽ là vì Vu Hướng Niệm còn chưa tỉnh táo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây